Trong khi chưa đủ chứng cớ về các nguy hại rõ ràng đến sức khỏe, các giới chức có thẩm quyền về y tế của liên bang đề nghị những biện pháp tiết kiệm chi phí kết hợp với việc giáo dục cho công chúng là thích hợp để giải quyết các quan tâm về việc tiếp xúc với EMF. Trong bản Báo Cáo cho Quốc Hội năm 1999, NIEHS nêu rõ: "kết luận của báo cáo này là không đủ để biện minh mối quan tâm mạnh mẽ về việc kiểm soát sự tiếp xúc với EMF."
Vào năm 1993, Ủy Ban Tiện Ích Công Cộng California (CPUC) đòi hỏi các cơ sở tiện ích do người đầu tư làm chủ báo cho khách hàng và nhân viên biết về các ảnh hưởng đến sức khỏe từ EMF có thể xảy ra, cung cấp đo đạc EMF miễn phí, và dùng các kiểu thiết kế làm giảm mức EMF trên các đường dây điện mới, các đường dây được xây dựng lại và các trạm phụ.
Vào năm 2006, cơ quan CPUC đã duyệt xét và cập nhật chính sách EMF của mình. Quyết định này xác nhận lại rằng các cơ quan kiểm soát sức khỏe công cộng của tiểu bang và liên bang đã chưa thành lập được một liên quan trực tiếp giữa việc tiếp xúc với EMF và ảnh hưởng đến sức khỏe của con người. Chính sách chỉ thị rằng (1) việc sử dụng các con số cho mức tiếp xúc tối đa không thích hợp trong việc soạn ra các hướng dẫn cho cơ sở tiện ích để giải quyết vấn đề EMF, và (2) chính sách về EMF dựa trên sự đề phòng hiện hữu "không tốn kém hoặc ít tốn kém" sẽ được tiếp tục cho các cơ sở điện lực theo như đề nghị. SCE vẫn tuân thủ mọi điều khoản hiện hành của quyết định này của CPUC.